Thứ Năm, 30 tháng 4, 2009

Mò cua bắt ốc

Mấy hôm nay được nghỉ lễ 30/4 và 1/5 kèm 2 ngày nghỉ cuối tuần nên chồng con mình về quê cả. Mình mình trong căn nhà trống huếch, bỗng thấy buồn lạ. Trước khi tống bố con hắn về quê, mình cứ nghĩ đến viễn cảnh mấy ngày tự do, tự tại sẽ rất thích: đi làm về, ghé vào quán phở bên đường, về nhà, tắm xong nằm khểnh xem vô tuyến... Mọi việc diễn ra theo đúng kịch bản, nhưng mà thấy nhà quạnh hiu, vắng vẻ quá...
Hôm qua, gọi điện về quê, mẹ chồng bảo đang làm thịt gà và hấp cá, mình bảo: "Thịnh soạn thế!" Mẹ chồng bảo: "Ai bảo sợ mệt, không về thì thiệt". À, thì ra mọi người nghĩ là mình ngại không về, mặc dù trước đó đã gọi điện dăm ba bận trình bày là không được nghỉ, phải đi làm... Tự nhiên thấy chạnh lòng, cũng may mà chồng mình hiểu...
Mình bỗng nhớ đến tâm sự của chị Kim Ngân (MC chương trình Người xây tổ ấm): Thời gian đầu, thậm chí nhà chồng còn hãnh diện: Con dâu tôi làm ở Đài TH đấy! Nhưng rồi, sự thông cảm cứ vơi dần khi tuần nào con dâu cũng đi làm thứ Bảy, Chủ nhật; con ốm một mình chồng đưa vào viện, giỗ mẹ chồng mấy năm liền vắng nàng dâu trưởng... Ngoài chồng mình và bạn bè, đồng nghiệp, liệu nhà chồng có hiểu cho rằng cuộc mưu sinh ở đất Thủ đô của mình cơ cực đến thế nào...
Tối về, buồn, muốn đi loanh quanh chơi nhưng quanh hàng xóm nhà nào cũng xum vầy, liên hoan đông đủ, mình đến chơi, chẳng hoá vô duyên? Gọi điện cho bạn bè, đứa thì đi nghỉ, đứa thì liên hoan... chẳng ai muốn tiếp một con dở hơi là mình. Chát với Lan Anh, bạn ấy kêu mình bị mất nhân quyền... Đành vậy, phải theo đúng kịch bản: đi làm về ghé quán phở rồi về xem vô tuyến, rồi cũng hết 4 ngày thôi...

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Hom nay moi doc duoc cai entry nay. Hehe, du sao thi 30/4 cung qua roi. Doi khi thoat khoi chong vai ngay cung suong. Song lai doi son roi vai ngay moi tham thia duoc cai than trau ngua cua minh no co cuc the nao